Home Review Truyện Review : Dược Ngọt ( Thuốc Ngọt )

Review : Dược Ngọt ( Thuốc Ngọt )

Tác giả: Diệp Tích Ngữ
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, từ đồng phục tới áo cưới, song khiết, nữ truy, sủng, hài, HE.
Độ dài: 72 chương chính văn + 27 ngoại truyện
Reviewer: Xà/ĐNT
Link Nghe Truyện : Ở Đây
——————————–
Thích và yêu khác nhau như thế nào? Thích chính là mong muốn đối phương đáp ứng được hình mẫu tiêu chuẩn của mình. Còn yêu chính là lặng lẽ chấp nhận mọi hành vi, dáng vẻ của đối phương trở thành chuẩn mực duy nhất trong đời mình.
Trong truyện ngôn tình “Dược ngọt”, có lẽ tình cảm giữa Lương Dược và Sở Trú không thể gói gọn ở chữ thích nữa rồi. Tôi gọi ấy là yêu, vì giữa muôn vàn người, Sở Trú chỉ nhận ra và dung túng cho mình Lương Dược. Và cũng vì giữa bao khó khăn chồng chất, Lương Dược chưa từng nghĩ sẽ buông tay, chỉ nghĩ phải làm sao để cố gắng thay đổi, phấn đấu ở bên Sở Trú. Đây là câu chuyện tình ngọt ngào giữa nữ “đội sổ” và nam “đầu bảng”, khởi nguồn từ một chút rắc rối nhỏ, cuối cùng sợi tơ vò đã được gỡ dần dần, duyên ai về tay người nấy.
Lương Dược và Lương Văn là hai chị em sinh đôi cùng trứng mà tính cách trái ngược nhau hoàn toàn. Lương Văn dịu dàng, nhút nhát, chăm ngoan, Lương Dược lại bất cần, cá tính, thường xuyên trốn học đánh đấm, kết giao với toàn đàn anh đàn chị. Sự khác biệt ấy một phần cũng do hoàn cảnh gia đình, sự thiên vị quá đáng của người mẹ đã làm sứt mẻ tình thân cao quý, gây tan nát trái tim con trẻ.
Vết rạn nứt càng lớn hơn khi cô em Lương Văn vô tư nhờ vả Lương Dược hoán đổi thân phận, hai chị em sẽ thế chỗ cho nhau, nhiệm vụ của Lương Dược là tán đổ Sở Trú – nam thần mà Lương Văn mến mộ. Yêu cầu hết sức phi lý, vậy mà người mẹ nhẫn tâm lại ủng hộ Lương Văn, ra lệnh cho Lương Dược phải dốc lòng giúp đỡ em gái, đổi lại tiền tiêu vặt của Lương Dược sẽ được tăng thêm.
Cứ thế, một Lương Dược nghịch ngợm, quậy phá thành công trà trộn vào trường top đầu thành phố về thành tích học tập, còn Lương Văn ngoan ngoãn, ngây thơ gia nhập trường top…bét thành phố. Lương Dược cứ nghĩ nhiệm vụ này sẽ ngon nghẻ, Sở Trú có là nam thần, học bá ra sao cũng không thể nào khuất phục vẻ quyến rũ nghiêng nước nghiêng thành của cô, cho đến khi va vấp thực tế, Lương Dược mới nhận ra, anh không dễ ăn!!!
Lần đầu gặp, Lương Dược bị Sở Trú ném cho cái nhìn “ba phần lạnh nhạt, bảy phần như ba”, hai người lướt qua như người dưng nước lã.
Lần thứ hai, Lương Dược vô tình đánh rơi áo nịt ngực (của mẹ) trước mặt Sở Trú, thành công tạo ấn tượng về một kẻ “biến thái” trong lòng anh.
Lần thứ ba, bi thảm hơn là Lương Dược vô tình ném trúng hộp sữa lên đầu Sở Trú, khiến anh hận không thể tóm cổ cô, nhét vào thùng rác.
Và còn N lần muối mặt nữa, chưa kịp vun đắp hạt giống tình yêu mà đất đã ủng, Lương Dược suýt nữa trở thành đối tượng “cảnh báo đỏ” của Sở Trú, nhưng chị đại nhà chúng ta đâu dễ chịu thua như vậy. Xinh gái không bằng chai mặt, người càng ngó lơ thì ta càng phải bám dai như đỉa, Lương Dược bắt đầu tung ra dồn dập các chiêu tán tỉnh “bông hoa cao lãnh” này. Mặt dày mãi cuối cùng mưa cũng thấm đất, xui xẻo đúng lúc này Lương Dược lại phát hiện ra vấn đề. Cô đã thật sự rung động trước “em rể tương lai” mất rồi! Giả mạo tán tỉnh thành yêu thật?!
Sợ càng lún sâu càng khó thoát, Lương Dược kiên quyết trả vật về cho chủ, cô quay lại trường cũ, em gái Lương Văn tiếp tục vun đắp tình cảm với “người thương”. Lương Dược tưởng rằng kế hoạch của mình trót lọt, không ngờ Sở Trú không phải người dễ gạt như bố mẹ cô. Chỉ nhìn thoáng qua, anh dễ dàng phân biệt ngay Lương Dược với Lương Văn, dù vẻ ngoài hai người giống như đúc.
Một Sở Trú trước giờ luôn lãnh đạm, thu mình vì nỗi ám ảnh quá khứ nay đã dũng cảm vượt lên bản thân, buông bỏ sợ hãi. Điều chấp niệm duy nhất chỉ có tia nắng nghịch ngợm kiên trì xuyên thủng lớp tường để chiếu sáng anh, vậy nên làm sao anh dễ dàng bỏ qua cho Lương Dược được? Anh tuyệt đối không chấp nhận việc cô đã cả gan phá vỡ cánh cửa pha lê ngăn cách anh với bên ngoài, cố chấp kéo anh ra thế giới kia rồi vứt bỏ hết trách nhiệm và bỏ trốn. Nếu trước đây cô dám càn quấy trái tim anh, vậy lần này, anh sẽ là người mặt dày gây rối cuộc sống của cô.
Cá nhân tôi đánh giá “Dược ngọt” là bộ truyện thanh xuân vườn trường rất đặc sắc, hội tụ đầy đủ cả tình cảm gia đình, tình cảm tuyến chính, tuyến phụ đầy ấn tượng. Đặc biệt, cách xây dựng nhân vật cũng như phát triển tình tiết hết sức hấp dẫn. Lương Dược bá đạo, mạnh mẽ, thẳng thắn bên cạnh Sở Trú cứng đầu, chiếm hữu tạo nên mối tình vừa kích thích đến mức quắn quéo, vừa ngọt ngào tận xương tủy.
Tôi rất ấn tượng với giai đoạn sau này, khi Lương Dược và Sở Trú chính thức ở bên nhau, gia đình Lương Dược xảy ra chuyện, cô không hề chọn cách trốn tránh, từ bỏ như những nữ chính khác. Thay vào đó, Lương Dược quyết tâm chu toàn mọi chuyện, đồng thời kiên trì ở bên vun đắp tình cảm cùng Sở Trú. Tình yêu thành hay không không phụ thuộc hoàn cảnh, nếu muốn sẽ tìm cách, tất cả đều ở lòng người, đi đến cùng hay không còn phải xem quyết tâm của hai bên. Lương Dược vừa mạnh mẽ, kiên cường, vừa có chút “nhạy cảm”, trái tim cũng chứa đựng nhiều vết nứt như vậy, Sở Trú ở bên bao bọc cô, cho cô biết cô có chỗ dựa lớn là anh, là đại gia đình của anh, cô không hề đơn độc, âu cũng là điều hợp lý. Sở Trú và Lương Dược, cặp đôi sinh ra để dành cho nhau, chỉ họ mới thấu hiểu đối phương sâu sắc. Tất cả tạo nên câu chuyện từ đồng phục tới áo cưới cảm động, chân thành và lãng mạn son sắt.
———————————
(*) Trích đoạn:
“Tôi có bạn gái rồi.”
Phóng viên cũng không thấy kì lạ, chỉ tò mò hỏi anh rất nhiều vấn đề.
“Hai người quen nhau từ khi nào vậy?”
“Cấp ba.”
“Yêu nhau bao lâu rồi?”
“Bảy năm.”
Phóng viên vì để thu thập thông tin cho tạp chí, cuối cùng hỏi: “Hãy dùng một câu để miêu tả tình cảm của anh đối với cô ấy.”
Sở Trú nghĩ một lúc, mới chậm rãi nói: “Trước khi gặp cô ấy, tôi ghét uống thuốc, sau khi gặp cô ấy, tôi chưa từng ngừng thuốc.”