Tóm Tắt
Thẩm Đường quyết định hoàn toàn chặt đứt quan hệ với Tưởng Thành Duật, cô đóng gói tất cả đồ đạc trong biệt thự của anh rồi rời đi.
Tưởng Thành Duật: “Em lại muốn cãi nhau với anh sao?”
Thẩm Đường thổi đi khói ở giữa ngón tay của anh, khói mù phiêu dạt, cô mỉm cười: “Không muốn cãi nhau, chỉ là muốn kết thúc quan hệ bạn bè giữa nam và nữ.”
Tưởng Thành Duật nhìn cô, “Vậy thì em muốn một quan hệ như thế nào?”
Thẩm Đường nhìn vào gương dặm lại lớp trang điểm: “Vợ chồng hợp pháp. Nếu như ngày nào đó anh đến cầu xin em, bảo em gả cho anh, có thể em sẽ suy nghĩ lại. ”
Tưởng Thành Duật bỗng nhiên cười, để anh cầu xin cô gả cho mình? Khẩu khí không nhỏ. Nếu anh không cưới, thì chắc chắn sẽ không ai lấy cô.
– –
Bạn bè hai người biết Thẩm Đường và Tưởng Thành Duật đang bất hòa, thay cô nuối tiếc, “ Có thể quen biết người như Tưởng Thành Duật, quá khó, hơn nữa anh ấy đối xử với cậu tốt như thế, sao cậu lại nỡ từ bỏ vậy?”
Thẩm Đường không lên tiếng. Chính bởi vì quá khó, giống như một cơn ảo ảnh, anh cũng sẽ không cho cô một cuộc hôn nhân, cho nên sau khi phát hiện bản thân mình đã yêu anh, càng lún càng sâu, cô hà tất phải làm khổ mình?
…
Năm thứ hai sau khi hoàn toàn chấm dứt mối quan hệ, vào hôm sinh nhật Thẩm Đường nhận được điện thoại của Tưởng Thành Duật.
Tưởng Thành Duật co được dãn được: “ Đường Đường, gả cho anh nhé. ”
Thẩm Đường: “ Được thôi, anh chờ chút, gần đây người theo đuổi em quá nhiều, để em xem xem anh xếp ở thứ mấy đã.” Giữa chừng cô cố ý dừng lại vài giây, “Tưởng tổng, anh xếp thứ 250, nhớ số của bản thân mình nhé, đến chừng đó em sẽ thông báo cho anh.”
PS: Một nữ chính yêu diễm, hiện thực, yêu bản thân VS một nam chính là nhị công tử Tưởng gia rất sủng nữ chính chỉ là không muốn kết hôn.